Trước lúc rời đi, những kỷ niệm đẹp lại ùa về. Buổi sáng, tôi nhận được tin nhắn từ một người anh mới quen, ngỏ ý tặng tôi hai bịch kẹo trái cây để mang theo ăn dọc đường. Món quà nhỏ bé nhưng chứa đựng bao nhiêu sự quan tâm, khiến tôi cảm thấy được yêu thương và chở che.
Và rồi giữa cái nắng đổ lửa của buổi trưa, khi tôi đang miệt mài đạp xe, một nhóm học sinh cấp hai đã dừng lại, mua một chai nước suối mát lạnh và mang ra tặng tôi. Lời nói “Cháu tặng chú uống cho mát ạ, trời nắng quá” thật giản dị nhưng đã chạm đến tận đáy lòng. Hành động ấm áp của những đứa trẻ đã khiến tôi nghẹn ngào xúc động, nhận ra lòng tốt không phân biệt tuổi tác hay hoàn cảnh.
Nha Trang ơi, những gói kẹo ân tình, những chai nước mát và cả những “tour nghỉ dưỡng” độc đáo sẽ mãi khắc sâu trong tim tôi. Thành phố này không chỉ để lại những bức ảnh đẹp, mà còn để lại những bài học quý giá về tình người và lòng hiếu khách. Tôi biết, dù hành trình phía trước còn dài, nhưng với những kỷ niệm này, tôi sẽ luôn vững vàng để tiếp tục khám phá.
Cảm ơn tất cả mọi người ở Nha Trang! Hẹn một ngày không xa tôi sẽ trở lại!