Chặng 8: Quy Nhơn (Bình Định) – Quảng Ngãi

Chặng 7: Tuy Hòa (Phú Yên) – Quy Nhơn (Bình Định)
April 24, 2025
Chặng 9: Quảng Ngãi – Hội An (Quảng Nam)
May 1, 2025

Chặng 8: Quy Nhơn (Bình Định) – Quảng Ngãi

“Đi một mình nhưng không cô đơn” – Hành trình xuyên Việt và tấm lòng Quảng Ngãi
Trong hành trình đạp xe xuyên Việt từ TP.HCM đến Hà Nội, tôi luôn mang trong mình một trái tim rộng mở và khát khao khám phá vẻ đẹp đất nước. Và Quảng Ngãi, mảnh đất miền Trung đầy nắng gió, đã để lại trong tôi một dấu ấn sâu đậm.
Chiều tháng Tư, đặt chân đến Quảng Ngãi sau bao ngày rong ruổi, tôi không khỏi cảm động trước sự chào đón nồng nhiệt và chân thành của người dân địa phương. Một bữa tiệc ấm cúng, những lời hỏi thăm ân cần, những nụ cười thân thiện… tất cả đã xóa tan mọi mệt mỏi và cô đơn trên chặng đường dài. Giữa những con người xa lạ mà gần gũi, tôi cảm nhận được một thứ tình cảm đặc biệt, như người thân lâu ngày gặp lại.
“Đi một mình nhưng không cô đơn” – câu nói ấy càng thêm thấm thía trong khoảnh khắc này. Suốt hành trình, tôi luôn nhận được sự ưu ái, giúp đỡ từ người dân ở khắp mọi miền đất nước. Từ những lời chỉ đường tận tình, những ly nước mát giữa trưa hè, đến những bữa cơm nghĩa tình… tất cả đã vẽ nên một bức tranh tuyệt đẹp về lòng hiếu khách và sự sẻ chia của người Việt.
Chiều tháng Tư ở Quảng Ngãi, bầu trời vẫn xanh biếc như được gột rửa sau cơn mưa ký ức, nhưng trong lòng tôi không chỉ còn là những suy ngẫm về hành trình. Nơi đây, tôi đã cảm nhận sâu sắc hơn nữa vẻ đẹp của tình người, của sự kết nối giữa những trái tim xa lạ. Những con người Quảng Ngãi đã không chỉ chào đón một người khách lữ hành, mà còn trao cho tôi một phần tình cảm ấm áp, một kỷ niệm vô giá trên hành trình chinh phục đất nước.
Xin gửi lời cảm ơn chân thành nhất đến người dân Quảng Ngãi vì sự đón tiếp nồng hậu và tình cảm tuyệt vời. Chính những khoảnh khắc này đã tiếp thêm sức mạnh và niềm tin cho tôi trên con đường phía trước. Chúc mọi người luôn mạnh khỏe, hạnh phúc và bình an.
Chào tạm biệt Quảng Ngãi, một mảnh đất đầy ân tình và kỷ niệm. Cảm ơn những người bạn đã vô tình dừng lại, trao tặng tôi những lời chúc và chai nước mát lạnh. Tất cả những điều đó sẽ là động lực để tôi tiếp tục vững bước trên những nẻo đường phía trước. Tôi mỉm cười, tiếp tục guồng chân, bởi Việt Nam tươi đẹp còn rất nhiều điều đang chờ đón tôi!

Trở về mục lục hành trình tổng

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *