Chặng 11: Đà Nẵng – Huế (Thừa Thiên Huế)

Chặng 9: Quảng Ngãi – Hội An (Quảng Nam)
May 1, 2025
Chặng 12: Huế (Thừa Thiên Huế) – Đông Hà (Quảng Trị)
May 16, 2025

Chặng 11: Đà Nẵng – Huế (Thừa Thiên Huế)

Dấu chân lịch sử và sự tĩnh lặng của lòng người

Chiều nay, tôi dừng chân tại làng Dương Nỗ, nơi từng lưu giữ dấu chân của Chủ tịch Hồ Chí Minh. Ngôi nhà mái lợp cỏ tranh giản dị giữa cánh đồng lúa vàng óng đã mang lại cho tôi một cảm giác bình yên đến lạ. Tôi đạp xe trên con đường làng yên ắng, ngắm nhìn ánh hoàng hôn đỏ rực, và chợt liên tưởng đến hành trình của chính mình.

Cuộc sống cũng như con đường xuyên Việt, có những đoạn bằng phẳng dễ dàng, nhưng cũng có những dốc cao, gập ghềnh. Có những ngày nắng đẹp, lòng người ấm áp, nhưng cũng có những khoảnh khắc mưa giông, lạnh lẽo. Quan trọng là, dù thế nào, mình vẫn phải tiếp tục bước đi.

Đứng giữa cánh đồng lúa chín, tôi cảm nhận được sự trân trọng từng khoảnh khắc bình yên này. Mỗi ngày là một cơ hội để làm mới trái tim, để biết ơn những gì đang có. Và dù cuộc đời có những muộn phiền, chỉ cần ta sống trọn vẹn, ta sẽ tìm thấy sự tĩnh lặng và an yên, giống như cách tôi đang tìm thấy sự bình yên giữa làng Dương Nỗ và cánh đồng lúa này.

Tôi dừng chân tại một căn nhà mái lợp cỏ chanh giản dị ở làng Dương Nỗ, ngoại ô thành phố Huế. Nơi đây, giữa những cánh đồng lúa vàng óng trải dài bát ngát, từng lưu giữ dấu chân của Chủ tịch Hồ Chí Minh trong những năm tháng trên đất Huế. Ngôi nhà nhỏ bé, đơn sơ như chính con người vĩ đại ấy.

Đạp xe trên con đường làng yên ắng, ngắm nhìn những bông lúa trĩu hạt dưới ánh hoàng hôn đỏ rực, tôi chợt liên tưởng đến những con đường mình đã đi qua trên hành trình xuyên Việt. Có những đoạn bằng phẳng, dễ dàng, nhưng cũng có những dốc cao, gập ghềnh. Cũng như cuộc đời, có những ngày nắng đẹp, lòng người ấm áp, nhưng cũng có những khoảnh khắc mưa giông, lạnh lẽo. Quan trọng là, dù thế nào, mình vẫn phải tiếp tục bước đi.

Ngắm nhìn ánh chiều tà nhuộm vàng cả cánh đồng, tôi nghĩ về những mối quan hệ, những yêu thương đã đi qua cuộc đời mình. Có những tình cảm đẹp đẽ, sâu sắc như những bông hoa đỏ rực, nhưng rồi theo thời gian, cũng có thể trở thành ký ức. Không phải vì hết thương, mà có lẽ vì đã đến lúc cần một khoảng lặng.

Cuộc đời này ngắn ngủi, những muộn phiền đôi khi lại kéo dài. Đứng giữa cánh đồng lúa chín, tôi cảm nhận được sự trân trọng từng khoảnh khắc bình yên này. Mỗi ngày là một cơ hội để làm mới trái tim, để biết ơn những gì đang có.

xem tiếp…

Trở về mục lục hành trình tổng

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *