Sáng Chủ nhật yên bình ở Lệ Thủy. Tôi ngồi lại bên hiên ngôi nhà mái chanh giản dị, nơi hàng dừa xanh khẽ đưa mình trong gió, để lòng mình lắng lại giữa không gian tĩnh lặng của làng quê Đại tướng Võ Nguyên Giáp. Chiếc xe đạp dựa vào cột nhà, bình nước đã vơi, nhưng trong tôi là cả một bầu trời ký ức và cảm xúc.
Nắng sớm mai dịu dàng xuyên qua những tán cây xanh mát trong vườn nhà, nơi năm xưa vị Đại tướng kính yêu đã cất tiếng khóc chào đời. Không còn những ồn ào phố thị, không còn những lo toan thường nhật, tôi ngồi đây, cảm nhận sự bình yên lan tỏa từ mái nhà cổ kính, từ những kỷ vật đơn sơ còn lưu giữ dấu ấn một con người vĩ đại.
Tôi nhấp một ngụm nước mát, cảm nhận sự bình yên lan tỏa từ ngôi nhà, từ khu vườn, từ cả dòng sông Kiến Giang hiền hòa chảy ngang qua làng. Một buổi sáng Chủ nhật thật trọn vẹn và ý nghĩa.