Chặng 4: Phan Rí (Bình Thuận) – Phan Rang (Ninh Thuận)

Chặng 3: Phan Thiết – Phan Rí (Bình Thuận)
August 28, 2025

Chặng 4: Phan Rí (Bình Thuận) – Phan Rang (Ninh Thuận)

Hành trang quý giá trên mỗi cung đường
Ôi giời ơi tin được không quý vị! Đang “bò” trên con đường nhựa nóng chảy mỡ từ Ninh Thuận hướng về Nha Trang, mồ hôi mồ kê nhễ nhại tưởng mình sắp thành cá nướng đến nơi, tự dưng… “ê ê ê” một tiếng gọi lạc quẻ vang lên giữa trưa hè.
Ngước mắt lên, tôi thấy một “đồng chí” đầu tóc bờm xờm, mặt mày cháy nắng hơn cả thanh long Bình Thuận, đang hùng hục đạp ngược chiều. Linh tính mách bảo, đây chắc chắn không phải dân địa phương đi chợ!
Và đúng như rằng, khi hai chiếc xe cà tàng dừng lại ở hai bên lề đường, chúng tôi nhìn nhau như thể tìm thấy người thân thất lạc bao năm. “Cậu cũng xuyên Việt hả?” – tôi vừa thở vừa hỏi. “Tớ từ Hà Nội vào, cố cho kịp 30/4 ở Sài Gòn!” – “đồng chí” kia cũng không kém phần hào hứng.
Trời đất ơi, giữa cái nắng như đổ lửa của miền Trung, hai kẻ “điên” giống nhau lại lạc nhau ở đây! Tay bắt mặt mừng, chúng tôi tíu tít chia sẻ đủ thứ chuyện trên trời dưới biển. Hóa ra, cả hai đều ấp ủ giấc mơ chinh phục dải đất hình chữ S bằng đôi chân và chiếc xe đạp “cùi bắp” này.
Chúng tôi còn vẽ ra bao nhiêu là kế hoạch “phượt” để đời sau này, nào là chinh phục Tây Bắc mùa lúa chín, khám phá qua các quốc gia Đông Nam Á… Nghe thôi đã thấy “máu” phượt nổi lên ầm ầm.
Sau một hồi “tám” quên trời quên đất, cuối cùng cũng phải “say goodbye” để còn kịp “deadline” của mỗi đứa. Trước khi chia tay, trong cái khoảnh khắc “hữu duyên” này, tự dưng thấy trái tim “rộn ràng” thế nào ấy. Thế là mình liền “móc” ngay lá cờ Tổ quốc thân yêu, “người bạn đồng hành” bấy lâu nay trên chiếc xe đạp, gửi tặng “em” làm kỷ niệm. Nhận lá cờ, mắt “em” sáng rực lên, miệng cười tươi rói.
Cuối cùng, sau những tràng cười sảng khoái và những lời chúc tốt đẹp cho hành trình còn lại, chúng tôi lại lên đường, mỗi người một hướng. Nhìn bóng lưng “đồng chí” khuất dần, tôi tự nhủ: “Thế giới này hóa ra vẫn còn nhiều người ‘điên’ giống mình!”. Thôi thì cố lên anh bạn Hà Nội ơi, tôi cũng cố lên cho kịp biển Nha Trang đây! Chắc chắn một ngày nào đó, trên một nẻo đường Việt Nam, chúng ta sẽ lại “ới” nhau một tiếng đầy bất ngờ như thế này!

Trở về mục lục hành trình tổng

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *