Hành Trình 50 Ngày Đạp Xe Xuyên Việt Từ HCM – Hà Nội

Chặng 1: Thành phố Hồ Chí Minh – Bà Rịa – Vũng Tàu

“Khởi đầu hành trình, chạm tay vào biển xanh”


Buổi sáng đầu tiên trên hành trình đã kết thúc với hơn 120km trên chiếc xe đạp. Sau bữa trưa, tôi quyết định nghỉ ngơi tại Bà Rịa để lấy lại sức. Những người bạn đồng đạp đã không ngần ngại dẫn tôi đi qua những cánh đồng lúa An Nhứt xanh mướt, nơi tôi được chiêm ngưỡng vẻ đẹp thanh bình của miền quê Việt Nam. Đặc biệt, chúng tôi cùng nhau ngắm trăng trên bờ kè Lộc An, một trải nghiệm khó quên.

Chặng 2: Bà Rịa – Vũng Tàu – Phan Thiết (Bình Thuận)

“Hành trình gió và cát, khám phá hương vị Phan Thiết”


Thiên nhiên nơi đây quả không phụ lòng người. Biển xanh mênh mông, những bãi cát trắng trải dài, và những ghềnh đá nhấp nhô tạo nên một bức tranh sơn thủy hữu tình. Tuy nhiên, hành trình không hề dễ dàng khi tôi phải đối mặt với cái nắng gay gắt và những cơn gió ngược thổi mạnh.

Chặng 3: Phan Thiết – Phan Rí (Bình Thuận)

“Về với cổ thạch, ngỡ ngàng bãi đá rêu xanh”


Nghe danh đã lâu, nay được tận mắt chiêm ngưỡng ngôi chùa cổ kính này, tôi thực sự choáng ngợp. Chùa Cổ Thạch không chỉ là một công trình kiến trúc Phật giáo độc đáo với tuổi đời hàng trăm năm, mà còn sở hữu một vị trí tuyệt đẹp, tựa lưng vào núi đá và hướng mặt ra biển Đông bao la.

Chặng 4: Phan Rí (Bình Thuận) – Phan Rang (Ninh Thuận)

“Dừng chân xứ nắng, lắng nghe câu chuyện Chăm”


Chúng tôi ngồi bên nhau, ôn lại những câu chuyện của ngày xưa. Ký ức về cái ngày tôi được anh em tiễn một đoạn đường dài, vượt qua cả con đèo Vĩnh Hy hùng vĩ, bỗng ùa về sống động. Những kỷ niệm ấy như sợi dây vô hình, thắt chặt thêm tình cảm giữa chúng tôi. Tôi cũng không quên ghé thăm những người dân đã cưu mang, giúp đỡ tôi trong chuyến đi trước. Vẫn nhớ như in khoảnh khắc tôi hỏi đường để hạ lều, và nhận được lời đề nghị đặt phòng khách sạn đầy chân tình. Những tấm lòng cao đẹp ấy đã trở thành một phần không thể thiếu trong hành trình "Ngắm Dọc Việt Nam" của tôi.

Chặng 5: Phan Rang (Ninh Thuận) – Nha Trang (Khánh Hòa)

“Nha Trang chào đón, vượt qua thử thách núi Cô Tiên.”


Nha Trang ơi, cảm ơn tấm lòng vàng của mọi người! Chúc cả nhà mình luôn mạnh khỏe, hạnh phúc và "xinh tươi" như biển xanh nắng vàng Nha Trang nhé! Em xin phép "ăn chơi nhảy múa" vài ngày rồi lại "lên đường" chinh phục khám phá Tổ quốc đây ạ!

Chặng 6: Nha Trang (Khánh Hòa) – Tuy Hòa (Phú Yên)

“Đón bình minh trên đỉnh Đá Bia, say đắm với Phú Yên.”


Xuất phát từ tận Sài Gòn hoa lệ, em cứ tưởng tượng mình là "Tour de France" phiên bản Việt Nam, ai ngờ... hóa ra là "Tour de... vất vả". Đấy, em cứ hùng hục đạp, mồ hôi mồ kê nhễ nhại, tưởng mình sắp thành "iron man" đến nơi. Ai dè, vừa đặt chân đến Tuy Hòa, Phú Yên thôi các bác ạ, đã được bà con ở đây "tóm" ngay vào lòng.

Chặng 7: Tuy Hòa (Phú Yên) – Quy Nhơn (Bình Định)

“Dừng chân phố biển, bình yên Quy Nhơn.”


Sáng nay, tôi lại bắt đầu ngày mới như thế. Đạp xe chậm rãi qua những con phố Quy Nhơn, cảm nhận sự yên bình khác biệt so với nhịp sống hối hả nơi Sài Gòn. Tôi dừng chân ở cảng cá Quy Nhơn, ngắm nhìn những chiếc thuyền tấp nập ra vào, nghe mùi mặn mòi của biển cả phảng phất trong không khí. Rồi Hòn Khô hiện ra trước mắt, hoang sơ và quyến rũ. Tiếp tục guồng chân, Kỳ Co với vẻ đẹp tựa Maldives của Việt Nam, và Eo Gió hùng vĩ đón tôi bằng những cơn gió lồng lộng.

Chặng 8: Quy Nhơn (Bình Định) – Quảng Ngãi

“Quảng Ngãi mến khách, CLB đạp xe Thiện Tâm.”


Em xin chân thành cảm ơn tấm lòng thơm thảo và sự hiếu khách vô bờ bến của người dân Quảng Ngãi. Chúc cả nhà mình luôn mạnh khỏe, hạnh phúc và mãi giữ được nét đẹp chân chất, mộc mạc của quê hương mình nhé! Yêu thương Quảng Ngãi thật nhiều! ❤️

Chặng 9: Quảng Ngãi – Hội An (Quảng Nam)

“Vòng xe ngược thời gian, say đắm phố cổ Hội An.”


Rời xa những ồn ào quen thuộc, tôi đang trên chiếc "chiến mã" hai bánh, từng vòng quay cần mẫn vẽ nên một Việt Nam trọn vẹn. Từ nhịp sống hối hả của phố thị, tôi sẽ chạm vào những cung đường ven biển miên man, hít trọn hương vị mặn mòi của biển cả. Rồi đây, những con đèo hùng vĩ đã thử thách ý chí, những cánh đồng lúa chín vàng đã vỗ về tâm hồn tôi.

Chặng 10: Hội An (Quảng Nam) – Đà Nẵng

“Đà Nẵng vẫy gọi, nơi tôi tìm thấy quê hương thứ hai.”


Tôi nhìn vào ly cà phê đen nóng không đường, khói nhẹ nhàng bay lên. Bên cạnh là chiếc xe đạp bụi bặm, người bạn đồng hành trung thành trên hành trình khám phá đất nước. Bầu không khí trong lành của buổi sáng biển cả, chút nắng sớm chiếu rọi. Và tôi mỉm cười – một nụ cười của sự biết ơn, vì đã dám bước ra khỏi những giới hạn, để trải nghiệm và cảm nhận trọn vẹn cuộc sống. HÃY TIN RẰNG MÌNH XỨNG ĐÁNG VỚI NHỮNG ĐIỀU TỐT ĐẸP.

Chặng 11: Đà Nẵng – Huế (Thừa Thiên Huế)

" tôi như được "bưng" trọn vẹn vẻ đẹp của vùng đất này"


Sáng Chủ nhật ở Huế, tôi dừng chân trên cầu Trường Tiền thơ mộng. Cây cầu cong cong soi bóng xuống dòng sông Hương hiền hòa, như một dải lụa mềm mại vắt ngang thành phố cổ kính. Phía xa, Thành Nội uy nghiêm trầm mặc, chứng kiến bao thăng trầm của lịch sử. Tay cầm vội cốc cà phê sữa đá ven đường, cái vị ngọt đắng quen thuộc như xoa dịu những mệt mỏi sau chặng đường dài. Lòng tôi cũng lâng lâng một cảm xúc bình yên khó tả.

Chặng 12: Huế (Thừa Thiên Huế) – Đông Hà (Quảng Trị)

“Về với đất lửa, lắng nghe tiếng vọng của chiến tranh.”


Đến Quảng Bình, có đôi lúc chẳng vì con dốc dài hay cái nắng gắt, chỉ muốn dừng chân bên đường, lặng lẽ ngắm nhìn cánh đồng. Không cần nghĩ về đích đến Hà Nội, cũng chẳng cần giải thích cho sự dừng lại này, chỉ để cho đôi chân và cả lòng mình được nghỉ ngơi sau những guồng quay không ngừng.

Chặng 13: Đông Hà (Quảng Trị) – Lệ Thủy (Quảng Bình)

“Dừng chân Lệ Thủy, viếng thăm quê hương Đại tướng.”


Sáng Chủ nhật yên bình ở Lệ Thủy. Tôi ngồi lại bên hiên ngôi nhà mái chanh giản dị, nơi hàng dừa xanh khẽ đưa mình trong gió, để lòng mình lắng lại giữa không gian tĩnh lặng của làng quê Đại tướng Võ Nguyên Giáp. Chiếc xe đạp dựa vào cột nhà, bình nước đã vơi, nhưng trong tôi là cả một bầu trời ký ức và cảm xúc.

Chặng 14: Lệ Thủy (Quảng Bình) – Phong Nha – Kẻ Bàng (Quảng Bình)

“Kỳ quan Vườn Quốc gia, thỏa mãn giấc mơ khám phá.”


Giữa đồi cát Quảng Bình bao la, trái tim tôi tràn đầy sự biết ơn. Không chỉ vì một ngày mới với bầu trời xanh và những "chong chóng" điện gió khổng lồ đang lặng lẽ quay, mà còn vì cả một hành trình xuyên Việt diệu kỳ đang chờ tôi viết tiếp bằng những vòng xe đầy hy vọng và nụ cười rạng rỡ trên môi.

Chặng 15: Phong Nha – Kẻ Bàng (Quảng Bình) – Hà Tĩnh

“Hà Tĩnh mến thương, chạm vào tình người.”


Hít một hơi thật sâu, tôi cảm nhận rõ ràng cái không khí đặc trưng của vùng đất miền Trung Việt Nam. Đạp xe trên cung đường đến Hà Tĩnh, cảnh vật thay đổi dần. Sau lưng là thành phố náo nhiệt, trước mắt là những đồng lúa xanh mướt trải dài, những hàng cây ven đường nghiêng mình đón gió.

Chặng 16: Hà Tĩnh – Vinh (Nghệ An)

“Về với xứ Nghệ, sống lại những ký ức tuổi thơ.”


Quảng trường Hồ Chí Minh hiện ra sừng sững, uy nghiêm giữa lòng thành phố. Bước chân vào quảng trường, tôi cảm thấy một sự trang nghiêm, lòng dâng lên niềm tự hào, kính trọng khi đứng trước tượng đài Bác. Không chỉ là một chuyến đi, đây còn là hành trình tìm về cội nguồn, để hiểu và trân trọng hơn những giá trị lịch sử.

Chặng 17: Vinh (Nghệ An) – Thanh Hóa

“Hành trình không ngừng, vượt qua đất Thanh Hóa.”


Tâm trạng cũng vì thế mà nhẹ nhàng hơn. Tiếng gió vù vù bên tai, tiếng lốp xe lăn đều trên mặt đường, tất cả hòa quyện tạo nên một bản nhạc êm dịu. Tôi cảm nhận được nhịp sống chậm lại, không còn sự vội vã, chỉ còn lại sự an yên và tự do.

Chặng 18: Thanh Hóa – Tam Cốc – Bích Động (Ninh Bình)

“Say đắm vẻ đẹp Ninh Bình, tìm lại cảm giác phiêu lưu.”


Ninh Bình đón tôi bằng vẻ đẹp kỳ vĩ của Tam Cốc Bích Động với những núi đá vôi sừng sững, những dòng sông Ngô Đồng uốn lượn ôm lấy cánh đồng lúa đang vào mùa mới. Tràng An huyền ảo với hệ thống hang động kỳ bí và những ngôi đền cổ kính nằm ẩn mình giữa non nước. Những ngôi nhà cổ kính đơn sơ, những cánh đồng lúa xanh mướt trải dài vô tận… tất cả tạo nên một bức tranh thủy mặc mà tôi có thể tận hưởng dài ngày, hít thở từng hơi khí trong lành, để tâm hồn được thanh lọc.

Chặng 19: Tam Cốc – Bích Động (Ninh Bình) – Thủ đô Hà Nội

“Hà Nội vỡ òa, chạm tay vào đích đến mơ ước.”


Hôm nay, giữa trái tim Hà Nội, tôi chính thức hạ lá cờ "Hành trình đạp xe xuyên Việt từ TP.HCM đến Hà Nội" khỏi chiếc "xế điếc" thân yêu của mình. Sau khi check-in tại Lăng Chủ tịch Hồ Chí Minh uy nghiêm và Hồ Hoàn Kiếm lịch sử, hành trình dài bao ngày rong ruổi khắp dải đất hình chữ S đã khép lại. Tôi ngồi đây, lắng đọng trong cảm xúc vỡ òa, và một câu hỏi từ người hâm mộ chợt vang vọng trong tâm trí: "Trên cả giàu chính là tự do, vậy trên tự do là gì?"

CHÀO TẠM BIỆT THỦ ĐÔ HÀ NỘI

"Hà Nội vẫy chào tạm biệt tôi"


Hôm nay, thủ đô Hà Nội vẫy chào tạm biệt tôi, khép lại hành trình đạp xe xuyên Việt từ TP.HCM. Cuộc đời của chúng ta càng đi càng xa, thế giới của chúng ta càng bước càng rộng. Những người bạn thân thiết nhất trong một giai đoạn nào đó, sau khi nói lời tạm biệt và trưởng thành trong những môi trường khác nhau, cũng phai nhạt dần đi sự đồng cảm sâu sắc thuở ban đầu. Mặc dù kỷ niệm vẫn khắc ghi trong tim.